Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

[ C58] Siêu Sao Đức Âm

Lililicat
Phong


Chương 58 Heo cũng ăn dấm


Mộ Dung Đức Âm dẫn Địa Ngục Khuyển lên trên sân thượng trường học thì tìm được Long Sách đang nói chuyện điện thoại, Long Sách đang bận bù đầu đủ các loại công việc làm ăn.

"Long Sách, ngươi là tên khốn kiếp nhiều dã tâm." Đức Âm lạnh lùng ném cho hắn một câu. Long Sách một bên nghe điện thoại, một bên ra hiệu cho Âm Heo, ý bảo hắn chờ mình nói chuyện điện thoại xong rồi nói.

"Thì ra ngươi vì mục đích phong ấn ta mới chuyển thế nhiều kiếp hòng để tiếp cận ta! Tình yêu của ngươi dành cho ta ngay từ đầu vốn dĩ chỉ toàn là toan tính! Long Sách! Ta hận ngươi!" Mộ Dung Đức Âm phẫn nộ hét to, "Ta không bao giờ muốn gặp ngươi nữa!"

"Không sai, tiểu chủ nhân, Thái Hoa chỉ vì muốn phong ấn ngươi mới chuyển thế làm huynh trưởng ngươi, theo ta trở về Ma giới đi! Ta sẽ giúp tiểu chủ nhân trở thành người đứng đầu tam giới!" Địa Ngục Khuyển thâm trầm hùa theo.

"Mộ Dung Long Sách, ta vì ngươi trả giá nhiều như vậy, hóa ra ngươi chỉ lợi dụng ta! Ngươi lấy cái gì để bồi thường hết thảy mọi thứ cho ta đây!" Đức Âm ngồi xổm xuống, tóc dài rủ trên đất, sau đó hắn dùng một bàn tay che ngực, khàn giọng kêu to: "Long Sách! Ngươi là một tên lừa gạt! Ta hận ngươi! Ta muốn rời xa ngươi! Vĩnh viễn không muốn gặp lại ngươi!"

"Ba." Long Sách từ trong túi tiền ném tờ chi phiếu xuống đất, có điều hắn vẫn còn đang nói chuyện điện thoại, không thèm quan tâm.

"Ây da ~" Âm Heo lượm chi phiếu, vui vẻ dắt Địa Ngục Khuyển đi mất.

Long Sách rốt cuộc cũng cúp điện thoại, mặt = = nhìn bóng dáng Âm Heo rời đi——mẹ nó , muốn diễn bi tình thì ngươi cũng phải nhập vai cho giống một chút chứ. Cái mặt than kia mà gào khàn cả giọng thật sự làm người ta phải phát điên! Còn nữa, cái động tác ngồi chồm hổm mất nết kia nữa, Heo Bảo bộ ngươi tập thể dục chắc! Người ta diễn bi kịch đều là trực tiếp quỳ rạp xuống đất hung hăng dậm chân chống ngực chứ không có vụ còn sợ bẩn giống như ngươi!

Thở hắt ra một cái, Long Sách cảm thấy may mắn tờ chi phiếu chỉ có năm trăm.

Lại nói, Âm Heo đúng là dễ đuổi thiệt.

"Nói một đống lằng nhằng như vậy, chẳng lẽ Heo Bảo gần đây đọc nhiều huyền huyễn văn quá?" Long Sách hừ một tiếng, lúc này Thị Long đứng ở bên ngoài, nhìn thấy bọn Địa Ngục Khuyển đi rồi mới tiến vào bẩm báo: "Chủ nhân, vừa rồi Đức Âm công tử thẩm vấn hai người không rõ lai lịch, hình như có chút manh mối."

"Có phải đã đem người giết chết rồi hay không? Tìm một chỗ hủy thi diệt tích." Long Sách không thèm để ý hỏi.

"Không có... Chủ tử, đây là khẩu cung ta ghi lại, ngài muốn xem hay không?" Thị Long = =

"Đem tới đây xem thử." Long Sách đáp.

Thị Long đem bản tường trình đưa cho Long Sách, Long Sách ngồi xuống bắt đầu lật xem.

Một lát sau, Long Sách xem xong rồi.

"Đây là cái gì? Hai kẻ tâm thần nói nhảm sao! Cái đống lộn xộn gì thế này ..." Long Sách là người theo chủ nghĩa duy vật. Có điều, dựa theo nội dung của hai kẻ thần kinh thuật lại, xem ra kiếp trước mình chính là hoàng tử thiên giới Thái Hoa vô dụng nào đó, vì mục đích phong ấn Heo Bảo mới tiếp cận Heo Bảo, cái tên Heo Bảo ngu ngốc kia đại khái là muốn lợi dụng câu chuyện khổ bức này khiến cho mình cảm thấy áy náy sau đó ngược tâm, tiếp đó là cho tiền tiêu vặt.

Tài liệu thật tốt, lại bị hàng Heo Bảo kia biến thành vở kịch chẳng ra sao. Long Sách nhịn không được xì một tiếng khinh miệt.

"Cứ trông chừng hai tên thần kinh kia trước đã, đợi ta xử lý xong công vụ sẽ tới xem bọn họ." Long Sách đáp.



***********


Âm Heo với Địa Ngục Khuyển chạy tới cổng sau rồi trèo tường ra ngoài. Hiện tại trong sân trường rất hỗn loạn, Tập đoàn tài chính Tây Môn đặc biệt phái đoàn điều tra tới đây nhưng sự việc này không làm kinh động tới cảnh sát cùng với giới truyền thông, Tập đoàn tài chính Tây Môn một tay che trời.

"Chủ nhân, để ta cõng ngài." Địa Ngục Khuyển nhìn quốc lộ kéo dài miên man, ngồi xổm xuống chờ lệnh —— tiểu chủ nhân từ trước tới giờ còn không đi bộ lâu như vậy, chỗ hoang vu này rất khó đón được xe, chân tiểu chủ nhân sẽ bị sưng nổi bọt nước mất.

Âm Heo quả nhiên nhào lên, để Địa Ngục Khuyển cõng —— Heo là động vật làm biếng .

Địa Ngục Khuyển cõng Âm Heo trên lưng vui vẻ chạy như điên, lướt qua khu rừng hoang dã trong núi, nửa giờ sau đã tới thành phố s, Âm Heo đội mũ đeo kính mắt, hai tên bắt đầu bước vào đô thị mặc sức vui chơi.

Đáng thương hai tên chỉ lượm được có năm trăm ngàn, cho nên bọn họ hưởng thụ cũng chỉ giới hạn ở quán KFC, chơi trò xe điện một chút, đi dạo ở chợ thú cưng một hồi, chỉ có thể sờ chứ không mua.

Nhưng chỉ vậy, Âm Heo cũng đã rất vui vẻ . Có điều, khi bóng đêm dần dần buông xuống đường cái, nhìn chiếc xe chạy vụt qua, Âm Heo có chút hoài niệm khoảng thời gian cùng huynh trưởng đi chơi. Đáng tiếc hiện tại bọn họ căn bản không thể mua nổi xe nhỉ?

"Chủ nhân, kỳ thật lúc chúng ta từ hoàng cung Hiên Viên trở về, ta có cầm theo một món đồ." Địa Ngục Khuyển tựa như hiến vật quý.

"Cái gì?"

"Ngọc tỷ truyền quốc. Muốn bán nó để tiểu chủ nhân kiếm chút tiền tiêu vặt hay không?" Địa Ngục Khuyển nêu ý kiến.

"Ngu ngốc, món đồ kia là vật ảnh hưởng tới triều chính, ngươi lấy cái gì không được, sao nhất định phải lấy cái củ khoai lang phỏng tay kia, xem ra Cực Ngọc tên kia sẽ đau đầu một phen rồi." Đức Âm vuốt cằm đá, "Hơn nữa, quân tử thích tiền tài, theo đạo lý, Địa Ngục Khuyển, chúng ta phải tự mình kiếm tiền, hiểu chưa?"

"Chủ nhân thánh minh!" Địa Ngục Khuyển cảm động lắng nghe lời dạy dỗ.

"Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng trở về thôi." Đức Âm nhìn nhìn thời gian, nên trở về đi cùng Long Sách ăn cơm . Đức Âm vẫn luôn là đứa trẻ ngoan chưa bao giờ đi đêm không về nhà. Hai người dùng hai trăm đồng còn sót lại hạ mua hai chiếc xe đạ hàng cũ, chuẩn bị đạ trở về trường học ở ngoại ô.

"Thứ này không tồi, không cần những nguồn sinh lực kỳ quái, về sau chúng ta quay về cũng mang theo mấy chiếc về." Đức Âm cực kỳ vừa lòng với phương tiện vừa đơn giản lại bảo vệ môi trường này.

Địa Ngục Khuyển ngẫm lại cưỡi xe đạp xông pha giang hồ, cũng hiểu được đây là một cái chủ ý không tồi. Nếu không thì mở rộng luôn ở Ma giới cũng được, để toàn thể Ma tộc từ lớn đến nhỏ đều cỡi xe đạp đem lại chút niềm vui cho tiểu chủ nhân...

Địa Ngục Khuyển bắt đầu có mấy ý nghĩ kỳ quái.

Có điều Ly Miêu muốn nói rõ, sở dĩ thời không tương lai ở thời cổ đại của Đức Âm không phải là thời đại công nghiệp mà Đức Âm đang ở lúc này. Đây là thời không cổ đại A cũng chính là thời không tương lai của B, cho nên "ma giới" cùng với "thiên giới" hiện tại bọn họ đang ở trong thời đại công nghiệp này căn bản không phải là Ma giới của Địa Ngục Khuyển kiếp trước, thiên giới này cũng không phải là thiên giới mà Vãn Hương tiên tử quen thuộc.

Rốt cuộc, thời điểm Long Sách không kiên nhẫn đè xuống số điện thoại của Đức Âm thì Âm Heo với Địa Ngục Khuyển cưỡi xe đạp xuất hiện ở dưới sân. Bọn họ thế nhưng dùng khinh công trực tiếp ngồi trên xe đạp bay lên, dọa Long Sách nhảy dựng một trận.

"Lại mua nhiều đồ vô dụng như vậy." Nhìn Đức Âm đạp xe đạp về, Long Sách không cao hứng.

Giờ phút này hai người Vãn Hương, Giáng Tuyết đã thay quần áo hiện đại —— mấy bộ quần áo ấy là đồ của Tiếu Minh. Tiếu Minh tuy đã được đưa tới bệnh viện, nhưng đồ đạc hắn lưu lại cũng cực kỳ hữu dụng. Hai vị này bị Long Sách cởi bỏ dây trói, giải dược tính, giờ phút này thành thật mà ngồi ở trên băng ghế, sắc mặt xám xịt ngồi bên bàn làm việc ăn mì ăn liền.

"Huynh trưởng ngươi nghe khẩu cung bọn họ rồi chứ? Bọn họ đều không phải người phàm." Âm Heo nhìn bọn Giáng Tuyết nói.

Nghe được lời Âm Heo nói, hai người Giáng Tuyết đều không hẹn mà cùng quay đầu nhìn hắn một cái, ác ma! Trong mắt hai người lộ ra cảm xúc sợ hãi.

"Ừ, Long Sách ngồi trở lại trên giường, "Ta đã tiến hành trao đổi với bọn họ. Theo lời bọn họ nói, bọn họ vì đánh nhau cho nên đã tiêu hao hết pháp lực, phải mất một đoạn thời gian thật dài mới khôi phục lại. Hiện tại không khác gì người phàm, cho nên cũng không thể biết được bọn họ nói rốt cuộc có phải là sự thật hay không."

"Thái Hoa..." Vãn Hương để đũa xuống, thấp giọng nói: "Ngươi không nhớ được ta cũng không sao, ta chỉ là hy vọng... Ngươi có thể quay trở về thiên giới, không cần tiếp tục ở nơi này chịu khổ..." Hắn còn chưa nói xong, Âm Heo liền ngắt lời hắn, đi tới kéo cái tai nhọn của Giáng Tuyết nói: "Nếu bọn họ là con người, vì sao lại tai nhọn như thế chứ?"

"Bệ hạ cứu ta!" Giáng Tuyết sợ hãi nhìn về phía Địa Ngục Khuyển kêu cứu, Địa Ngục Khuyển thế nhưng kéo một cái tai khác của hắn, uy hiếp: "Tiểu chủ nhân muốn xách lỗ tai của ngươi chính là ban ân đối với ngươi! Còn la hét nữa liền cắt bỏ lỗ tai của ngươi."

Giáng Tuyết khóc không ra nước mắt —— không sai, lệ của hắn đã chảy đến độ khô luôn rồi! Đến giờ hắn cũng đã nhìn ra, quả nhiên bệ hạ đã bị ma loại Mộ Dung Đức Âm mê hoặc! Bệ hạ hắn sẽ không bao giờ còn muốn mình nữa!

"Cũng có lẽ là đột biến gien." Long Sách ngậm điếu thuốc hé miệng cười, cũng giống như Đức Âm, hắn rất khoái kiểu tạo hình ngậm thuốc phà khói nhưng cũng không châm lửa.

"Thái Hoa! Ta có biện pháp giúp ngươi khôi phục tiên hồn bị đánh nát, chỉ cần ngươi cởi bỏ giam cầm trên người mình, coi như ta cầu xin ngươi, rời khỏi mê hoặc của ma loại, cùng ta quay về thiên giới đi!" Vãn Hương dùng đôi mắt to ngập nước nhìn Long Sách, hy vọng có thể kích thích dù chỉ một chút xíu ký ức kiếp trước của Long Sách, "Ngươi có từng nghĩ tới... vì ván cược kia... Ta vì ngươi nhưỡng bầu rượu kia... Thái Hoa, trong mắt ngươi có hay không có ta đều không vấn đề gì, ta nghĩ ngàn năm, mới nhìn rõ tâm ý của mình, lúc này, ta muốn giải bày tất cả với ngươi, cho dù ngươi đã hoàn toàn quên ta —— ta... Từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy ngươi đã bị ngươi mê hoặc, ta... thích... ngươi..."

Hai hàng nước mắt nương theo đó chậm rãi chảy xuống.

Long Sách (⊙_⊙) không rõ ra sao được người ta tỏ tình!

"Tên đáng thương " Đức Âm cũng lấy một điếu thuốc ngậm hờ trong miệng, "Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra, Long Sách thuộc về ta rồi sao? Nơi này căn bản không có chỗ cho ngươi nói chuyện."

"Không sai, Vãn Hương tiên tử ngu ngốc, ngươi vốn đã là một cái ghẻ lau bị người vứt bỏ." Địa ngục cũng ngậm điếu thuốc phụ họa.

Thị Long đứng ở một bên lặng lẽ đi ra ngoài, ngồi xổm bên tường, lấy một điếu thuốc ra châm lửa—— ngu ngốc, căn bản đám hàng này ngay cả thuốc cũng không hút, nói thêm hắn bắt đầu hút thuốc từ lúc đi học bằng lái xe.

"Không! Thái Hoa không phải là của ngươi ! Ma loại! Hãy để ta thay Thái Hoa, bị ngươi trói buộc đi! Van cầu ngươi buông tha cho Thái Hoa!" Vãn Hương khẩn cầu Đức Âm.

"Ngươi thay thế hắn?" Âm Heo cười cười, hắn nhìn Vãn Hương bộ dáng da xương bọc, "Nếu đáp ứng đủ điều kiện của ta, liền thả hắn."

"Ngươi muốn ta làm cái gì cũng được." Trong mắt Vãn Hương lóe ra vầng quang không biết sợ.

"Ăn béo thêm năm mươi cân, thế nào?"

Vãn Hương tiên tử sửng sốt, sau đó bắt đầu húp lấy húp để bát mì ăn liền. Bộ dáng nghiêm túc kia quả thật khiến người có vài phần động dung.

"Được rồi, đừng trêu bọn họ, Bảo Bảo." Long Sách phun điếu thuốc ra, "Ta không quan tâm rốt cuộc các ngươi là ai, nhất là ngươi, Vãn Hương. Ngươi nghe kỹ cho ta, đừng có nói với ta mấy lời nhảm nhí kia nữa, nếu muốn trở về thế giới cũ của các ngươi thì phải ngoan ngoãn nghe lời chúng ta."

Nói xong Long Sách vứt cho Đức Âm một ánh mắt ra hiệu, kéo Đức Âm đi tới chỗ ban công, đóng cửa lại bắt đầu thương lượng.

"Huynh trưởng, không ngờ thế nhưng thật sự có kẻ si tình với ngươi như vậy, không tiếc ngàn năm vạn năm chờ ngươi. Nhìn hắn, đối với hành vi độc chiếm ngươi ta đều có chút hổ thẹn rồi đó." Đức Âm mở miệng.

"Bảo Bảo, ngươi ăn dấm à?" Long Sách nhìn hắn, khóe miệng kéo lên một chút ý cười đắc ý, "Ta không nhớ mấy chuyện hắn nói, cái gì mà thiên giới với kiếp trước, nhưng Vãn Hương này quả thật là cực phẩm thụ hiếm có, ta có thể lý giải nguyên nhân vì cái gì mà 'kiếp trước ta' dây dưa với hắn."

"Nhưng hiện tại ngươi chính là ta , ngươi không phải đã bị ta trói buộc đời đời kiếp kiếp hay sao?" Đức Âm đột nhiên kéo lấy thắt lưng của hắn, khí phách tuyên bố: "Thứ mà ta không buông tay, ai cũng không cho cướp." Dứt lời liền đem Long Sách đặt ở trên lan can, mạnh mẽ hôn xuống.

"Thật là một nụ hôn mười phần chua loét a." Long Sách chậc lưỡi, trong lòng vô cùng ngọt ngào.

Đây chính là lần đầu tiên, Heo Bảo ăn dấm a.

Bởi vì ngay cả Đức Âm cũng nhìn rõ, Vãn Hương thật sự động chân tình, người này chính là thật tình yêu thương Long Sách.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^