Phong
Chương 60 Quyết chiến duỗi mình tới tận đài chữ T
Giáng Tuyết với Đức Âm đang sống mái với nhau một trận hết sức căng thẳng.
Ngay trong thời khắc mành chuông treo sợi tóc, Địa Ngục Khuyển đột nhiên xuất hiện từ phía sau, quạt bàn tay tát thẳng vào mặt Giáng Tuyết —— "Ngu ngốc, giữ ngươi lại là vì để tiểu chủ nhân vui vẻ, chó mà cũng dám sủa."
"Bệ hạ! !" Bị người thình lình bạt tay, Giáng Tuyết ôm mặt nhìn Địa Ngục Khuyển, lúc nghe lời nói tuyệt tình của hắn, trong nháy mắt y đã hiểu rõ. Thì ra, thì ra bọn họ đã sớm nhìn thấu kế hoạch của mình! ! Cả đám! Ai cũng biết! ! Bọn họ là muốn xem mình làm trò cười! !
Trong nháy mắt này, chấp nhất ngàn năm của Giáng Tuyết với Hoa Ảnh đã hóa thành cừu hận thấu xương! ! Không sai, yêu đến cùng cực cuối cùng sẽ hóa thành thù hận! ! Hắn cực kỳ hận đám người này! Hắn nhất định sẽ khiến mỗi một người trong bọn họ đều phải trả giá cho nỗi khổ thủ ngàn năm của mình! Kể cả ma đế hiện tại đã rơi vào kết cuộc chẳng khác gì một con chó!
Hắn hung hăng trừng Mộ Dung Đức Âm, nhìn khuôn mặt tuyệt thế kia của y, thật hận không thể xông lên xé nát cái khuôn mặt kia!
"Các ngươi chờ đó! Ta sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu! Ta muốn mỗi một người trong các ngươi đều phải nếm mùi mười tám tầng địa ngục!" Giáng Tuyết gào to, nương theo ma lực thôi động, hiện trường nổi lên một trận gió lốc cánh hoa, mà Giáng Tuyết trong màn hoa đã mất dạng.
Hắn vậy mà bỏ chạy.
"Người này sẽ không giống tên sát thủ biến thái lần trước tạo thành rối loạn chứ!" Long Sách hỏi.
Địa Ngục Khuyển không lên tiếng.
Đức Âm vứt cho Địa Ngục Khuyển một ánh mắt ra hiệu, Địa Ngục Khuyển mới chịu mở miệng: "Hiện giờ ma lực trong người Giáng Tuyết không còn nhiều lắm, hơn nữa tâm tính của y khác với tên sát thủ kia sẽ không lạm sát, có điều y sẽ nhằm vào tiểu chủ nhân thôi. Với thực lực bây giờ của y, chỉ có thể dịch chuyển đến ba trăm thước thôi. Nếu tiểu chủ nhân muốn bắt y, chỉ cần hạ lệnh, thuộc hạ có thể mang hắn về."
Đức Âm đáp: "Cứ để y đi đi, dù sao nhất thời y cũng chưa thích nghi được với môi trường. À, Vãn Hương giống như có chút là lạ, hắn bị sao vậy?"
"Hồi bẩm chủ nhân, hắn bị trúng hàng ma thuật của Giáng Tuyết, cần phải rút hết ma khí trong cơ thể của hắn ra mới có thể khôi phục bình thường." Địa Ngục Khuyển đáp.
Đức Âm hỏi: "Làm sao rút ma khí ra?"
Long Sách nhịn không được xen mồm: "Kỳ thật như vậy cũng rất tốt..."
Đức Âm quay đầu ngưng mắt nhìn Long Sách. Long Sách vội vàng sửa miệng: "Đương nhiên, vẫn là phải kéo thanh niên thần tiên sa chân trở về con đường chính đạo!"
Địa Ngục Khuyển bẩm: "Nếu như ở thế giới cũ, có thể liên lạc với thiên giới để thiên giới phái người tới, tự nhiên có thể tinh lọc ma khí trên người hắn. Nhưng hiện tại không thể, ma khí đã xâm nhập vào kinh mạch của hắn, chỉ có thể dùng trận pháp phối hợp với chú ngữ mới có thể nhổ ma khí trên người hắn. Chủ nhân, có muốn thuộc hạ đặt mua ngay bây giờ hay không?"
"Cũng được, trước cứ trói chặt hắn, đợi buổi tối tìm đến chỗ vắng vẻ rồi cử hành nghi thức tinh lọc." Đức Âm hạ lệnh, Địa Ngục Khuyển nhận mệnh, túm Vãn Hương biến mất —— tuy kiếp trước Địa Ngục Khuyển rất lợi hại, nhưng giờ phút này chẳng qua hắn cũng chỉ là người phàm mắt thịt, cũng phải dùng phương pháp của người phàm mới có thể xua ma khí trong người Vãn Hương.
Ăn xong điểm tâm. Mộ Dung huynh đệ đi tới công ty Tây Môn trình diện, công ty gọi Đức Âm lập tức đi phỏng vấn, chuẩn bị công việc giai đoạn một —— lựa chọn và thử trang phục cho cuộc họp báo ra mắt.
Đương nhiên, lần ra mắt này không phải chỉ có mỗi mình Mộ Dung Đức Âm biểu diễn, công ty Tây Môn sàng lọc và lựa chọn từ rất nhiều người mẫu nam quốc tế nổi danh, do đại đạo diễn nổi tiếng ở nước ngoài tự mình sắp xếp. Có thể nói, đây là thách thức quan trọng đầu tiên mang theo khinh hướng quốc tế hóa của Mộ Dung Đức Âm, cũng là kỳ ngộ vô cùng vô cùng lớn.
"Bảo Bảo, ngươi phải làm cho thật tốt để cho bọn họ thấy rõ chí khí của nhà Mộ Dung chúng ta!" Long Sách giúp Đức Âm thay chính thức tây trang, cũng chỉnh sửa cà- vạt cho hắn.
Ăn diện xong xuôi, Mộ Dung huynh đệ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang bước bước đầu tiên trên con đường quốc tế hóa. Kỳ thật, Long Sách biết bị tập đoàn tài chính Tây Môn thâu tóm cũng không nhất định là chuyện xấu, có được tài lực của tập đoàn tài chính Tây Môn sẽ giúp Đức Âm được quốc tế biết tới. Về mặt này, công ty Long Âm còn lâu mới đọ được, chẳng biết chừng nào Đức Âm mới có cơ hội tốt thế này.
Đương nhiên, quốc tế hóa cũng không phải thuận buồm xuôi gió, cửa đầu tiên bắt buộc phải đả bại những người mẫu nam đẳng cấp quốc tế khắp châu Á, mới có được cơ hội biểu diễn.
Đám người mẫu nam kia toàn bộ đều là sao hạng A đứng đầu châu Á, ai nấy đều trải qua quá trình huấn luyện chuyên nghiệp bậc nhất, so về tố chất Âm Heo chỉ là hạng gà mờ mới huấn luyện được vài ngày làm sao có khả năng so với người chuyên nghiệp. Vắt ngang ở trước mặt Đức Âm, chính là hai chữ "chuyên nghiệp".
Nói thực ra, Mộ Dung Long Sách còn thật không phát hiện đệ đệ nhà mình thích hợp làm chuyện chuyên nghiệp gì nữa.
Con heo này...
Mang theo tâm tình thấp thỏm cùng hưng phấn, chiếc xe chở huynh đệ Mộ Dung dừng ở phía dưới cao ốc công ty giải trí trực thuộc tập đoàn tài chính Tây Môn, không thể không nói, tòa cao ốc này so với tòa Long Sách thu mua khí phái hơn nhiều, nhìn cái chiều cao kia mà coi đã đủ máy bay đụng phải rồi.
Nhân viên tiếp tân dẫn hai người tiến vào tòa cao ốc, lên thang máy đi tới tầng trệt. Không cần biết lúc trước Đức Âm ở trong nước hot cỡ nào, ở trong này chẳng qua cũng chỉ là một nhân viên bình thường, chưa giúp công ty đạt được thành tựu gì, bởi vậy cũng không có đãi ngộ đặc biệt gì.
Ở tầng trệt có chuẩn bị phòng nghỉ cho những nghệ sĩ bình thường như Âm Heo, là loại hình tập thể, ngăn tủ dùng chung cũng giống như phòng nghỉ của vận động viên. Nhân viên tiếp tân giao cho Đức Âm cái chìa khóa đánh số 789, bảo hắn đi thay đồng phục của công ty trước.
Long Sách làm người đại diện của Âm Heo, là bảo mẫu, kiêm trợ lý cho nên cũng đi cùng Âm Heo, phòng nghỉ trang hoàng không tồi, mặt sàn cùng vách tường là đá cẩm thạch thuần đen, ngăn tủ ngay ngắn thành hàng, ở giữa là băng ghế dài nghỉ ngơi, một vài nghệ sĩ dự bị trẻ tuổi đã tới cũng chuẩn bị debut.
Công tác quản lý của công ty Tây Môn cực kỳ nghiêm khắc, nghệ sĩ trực thuộc bắt buộc phải đi làm đúng giờ, mặc đồng phục, những nghệ sĩ dự bị chưa được ra mắt bắt buộc phải tham gia lớp huấn luyện đặc biệt dưới tầng trệt để luyện tập kiến thức cơ bản cũng như tiến hành bài khảo hạch nghiêm khắc, chỉ có những nghệ sĩ có tiếng mới có phòng nghỉ riêng cũng như quyền lợi phân phối thời gian tự do.
Không nghĩ tới thân là người đại diện của Âm Heo, Long Sách cũng có đồng phục, xem ra hắn cũng bị phân vào hàng nhân viên trực thuộc của công ty giải trí Tây Môn.
Đồng phục là áo sơmi phối áo khoác dài hơn quần, coi như thiết kế tinh xảo, thoạt nhìn giống như đồng phục của học sinh trong trường quý tộc.
Lúc trước La Minh Duệ đã khảo sát số đo của bọn họ, vì vậy đồng phục may cực kỳ vừa người. Những nghệ sị dự bị nhìn thấy Mộ Dung Đức Âm đến , lập tức bắt đầu bàn tán. Lúc trước Mộ Dung Đức Âm chưa từng tới nơi này, cũng đã là một cái truyền thuyết, không ngoài dự liệu có người lấy điện thoại di động ra bắt đầu chụp hình Mộ Dung Đức Âm, nhưng quản lý nhân viên đã ngay lập tức xuất hiện—— Thì ra nội quy công ty cấm chụp hình, kéo người phạm vi đi rồi.
Long Sách lấy lịch trình mà nhân viên công tác đưa cho hắn lật lật, rồi nói: "Bảo Bảo chuẩn bị đi, năm phút nữa chúng ta tới phòng hoá trang, sau đó đi thử quần áo, rồi đi gặp đạo diễn. Nhớ kỹ mục tiêu của chúng ta."
"Ngày hôm nay, thân phận của ta sẽ không còn là nghệ sĩ dự bị, đúng không?" Âm Heo khí phách lộ ra ngoài.
"Không sai." Long Sách vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Nhất định phải thành công."
Cuộc đối thoại lần này của bọn họ nếu như bị những nghệ sị dự bị nghe thấy, phỏng chừng sẽ bị chọc giận tới độ hộc máu đi? Phải biết mặc dù đãi ngộ của công ty Tây Môn không tồi, nhưng điều kiện tuyển chọn của công ty lại cực kỳ hà khắc, hàng năm có khối người ăn không ngồi chờ, mà Âm Heo này lại dám hùng hồn tuyên bố chỉ trong một ngày là có thể bước lên ngai vàng đón gió? !
Thần thoại về huynh đệ Mộ Dung, từ nơi này bắt đầu lăn bánh!
Long Sách dẫn Đức Âm ra khỏi phòng nghỉ, xem bản đồ chỉ dẫn mới tìm được phòng hoá trang—— công ty thật sự quá lớn, vì thế mới phát cho nhân viên mới tới một tờ bản đồ chỉ dẫn!
Nói thật tập đoàn tài chính Tây Môn cũng thật là cổ quái , thật không biết là nên nói tiền dư của dả hay là nói chủ nghĩa phát xít, tóm lại tất cả các phòng ban của bọn họ, trong mắt mọi người đều vô cùng gọn gàng ngăn nắp lại cẩn thận tỉ mỉ. Mỗi một người đều quy chỉnh giống như đinh ốc, phân chia giai cấp rất rõ ràng, mỗi một người trong bọn họ là một linh kiện cấu thành nên Tập đoàn tài chính Tây Môn đế quốc khổng lồ. Mà tòa cao ốc này chính hoàng cung của đế quốc!
Cũng giống như phòng nghỉ của nghệ sĩ, phòng hoá trang cũng là kiểu hình tập thể, bên đàn cũng được đánh số, sau khi nhận số sẽ có nhân viên trang điểm tới tạo hình. Đây là lần đầu tiên Long Sách thật sâu cảm nhận được tầm quan trọng của việc tạo hình đối với tiền đồ ngày sau của Đức Âm, vì thế sau khi nhân viên hoá trang đến liền lặng lẽ đút vào trong túi áo một phong bao lì xì.
Thợ trang điểm ngầm hiểu, vì thế càng dốc sức vào kiểu tóc cùng khuôn mặt của Âm Heo, kỳ thật với khuôn mặt của Âm Heo đã không cần tô điểm thêm gì cả.
Cái gọi là hoá trang căn bản không đem lại chút xíu hiệu quả gì, sau khi làm tóc cho Âm Heo, khiến cho tóc của hắn trông có vẻ càng thêm phiêu dật lóe sáng, thợ trang điểm chọn cho hắn bộ trang phục vương tử màu trắng thuần, cũng thổi phồng hiệu quả không giống người thường, thoáng một cái là có thể khiến cho Đức Âm ở trước mặt ban giám khảo trổ hết tài năng vân vân.
Âm Heo tiếp thu đề nghị của hắn, thay bộ đồ vương tử.
Không ngờ, sớm đã có người chào hỏi vị này, thế lực người nọ không phải là nhỏ, thợ trang điểm không dám làm trái, bởi vậy chọn quần áo cho những người mẫu nam giống nhau như đúc, đến lượt Mộ Dung Đức Âm lại thêm thắt nhào nặn quấn lấy hắn kéo thời gian, do đó làm rớt điểm của hắn trong mắt ban giám khảo.
Quả nhiên chén cơm trong giới giải trí, không phải dễ ăn như thế? Thợ trng điểm trong lòng không khỏi than thở thay Âm Heo, tuy Mộ Dung Đức Âm đúng là mỹ nam ngàn năm khó gặp, nhưng nếu không có tâm cơ, dù lớn lên có đẹp cỡ nào đi nữa cũng có ích lợi gì? Còn không phải đã định trước bị người dẫm bẹp dưới chân.
Sau khi trang điểm xong, Đức Âm cứ như vậy ngây thơ bị đưa đến đại sảnh thử máy, giờ phút này, đám người mẫu nam đã đến từ lâu, tụ lại một đống dùng tiếng Anh nói chuyện với nhau, bầu không khí sặc mùi đấu đá.
Vị đại đạo phụ trách sàng lọc là một ông chú người nước ngoài đang ngồi ở sau bàn giám khảo, ánh mắt lóe lóe, rất nhiều người mẫu nam muốn nhân cơ hội cùng hắn lôi kéo làm quen, lại bị nhân viên công tác lễ phép chặn đường khiến cả đám thúi mặt, ngay cả thử cũng không thèm, đeo bộ mặt hầm hừ dẫn trợ lý đi khỏi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^