Phong
Chương 61 Super Star trên con đường quốc
tế hóa
Dựa theo lịch trình trước đó, mỗi một người mẫu nam đều được chuẩn bị một bộ quần áo thay phiên lên sân khấu. Âm Heo không chỉ phạm vào áo lót kiêng kỵ, còn bị người gài bẫy —— Lúc nhân viên công tác giao lịch trình cho Long Sách đã cố ý bố trí bẫy rập, dựa theo trình tự Đức Âm kỳ thật là người tới cuối cùng, cũng chính là đến trễ.
Mà trong cuộc đời của vị đại đạo Cruise, đến trễ là hành vi mà ông ghét nhất. Vô luận đối phương có tố chất như thế nào, chỉ cần đến trễ liền đồng nghĩa với việc hắn không chút nào coi trọng công việc, sẽ không chuyên tâm khi làm việc với ông, cho nên đối với người đi trễ, đáp án vĩnh viễn mà Cruise đưa ra chính là "no!" chưa từng ngoại lệ.
Mà huynh đệ nhà Mộ Dung không hề biết chuyện, giờ phút này còn đang bị thợ trang điểm quấn lấy tại phòng hoá trang, đem đầu tóc Âm Heo nghịch đến nghịch lui, cuối cùng vị này cũng bi ai phát hiện, vô luận là kiểu tóc gì cũng đều không thể bôi xấu Âm Heo! Âm Heo đẹp đến độ quá cường hãn !
Nhìn động tác thong dong của thợ trang điểm, Long Sách mất hết kiên nhẫn, hắn đẩy y ra, đáp: "Đủ! Tôi sẽ làm tóc cho hắn."
Chuyên viên trang điểm nhìn nhìn thời gian, ước chừng đã kéo chân bọn họ đủ lâu, vì thế ngượng ngùng cười cười bỏ đi.
Long Sách làm tóc cho Âm Heo xong, dẫn hắn tới chỗ thử màn ảnh, có điều trăm triệu cũng không thể ngờ được sân khấu bên kia đã sắp sửa kết thúc. Thời điểm Long Sách bước vào đại sảnh, liền nhìn thấy khắp nơi toàn là đầu người, đầu óc hắn chợt lóe, để Âm Heo ngốc ở chỗ ngoặt, chính mình đi trước xem xét.
Long Sách chen tới cạnh cửa tập trung nhìn vào bên trong, chỉ thấy trên đài chữ T âm nhạc vang dội, một đám người mẫu nam thay nhau bước trên sàn, hiển nhiên là đã sớm bắt đầu. Lúc này, bảo an ở cửa cực lực ngăn cản không cho hắn tiến vào, Long Sách khôn khéo cỡ nào, liên tưởng đến thái độ kỳ quái của chuyên viên hóa trang kia, chợt hiểu được xảy ra chuyện gì, rõ ràng, bọn họ bị người ta hãm hại!
Long Sách cười lạnh, chỉ bằng chút tiểu xảo nhỏ ấy mà muốn làm khó dễ bọn họ? Hắn quay trở về, nói với Âm Heo: "Cởi áo, Heo Bảo, mình trần ra trận."
"Thực không văn minh." Âm Heo (⊙_⊙) nói.
"Văn minh cái quỷ nhà ngươi, cái này gọi là thời thượng! Mau cởi!" Long Sách nói xong dứt khoát tự mình động thủ lột áo Âm Heo, Âm Heo lộ ra nửa người trên hoàn mỹ, sau đó khoác áo bên hông, tạo hình rất sắc bén.
"Đi, chúng ta tới sân khấu đi." Lúc này Long Sách mới lôi kéo Âm Heo, sát khí thỏa mãn đi đến đài chữ T.
"Các anh tới chậm, đạo diễn Cruise đã dặn dò những người đi trễ đều không được vào." Bảo an ở cửa lần thứ hai muốn cản đường Long Sách, Long Sách không để ý tới hắn, trực tiếp để Đức Âm đi trước, sau đó kéo lấy tên bảo an kia, khiến cho hắn trợn mắt há hốc mồm, mắt mở trừng trừng nhìn Âm Heo cởi trần vào trong.
Theo lý thuyết, người mẫu đều phải đi từ sau hậu trường đi ra, rồi mới tiến vào sân khấu, Âm Heo lại trực tiếp từ bên ngoài bước tới, kết cấu khác người trực tiếp nhảy tới sân, hoàn toàn quấy rầy bước chân của mọi người, mà những kẻ có ý đồ cản trở hắn, đều bị Âm Heo dễ dàng đẩy ra, chật vật té ngã.
Âm Heo gây một trận rối loạn đứng giữa sân, một bàn tay tùy ý gác hờ trên lưng, dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn Cruise đang ngồi ở bàn giám khảo.
Cruise hiển nhiên bị một màn đột phát này làm cho hoảng sợ, nhưng ngay thời điểm hắn với Âm Heo bốn mắt nhìn nhau, hắn lại bị rung động thật sâu.
Hắn nhìn Âm Heo thật lâu, không có biện pháp dời mắt, đầu óc của hắn trống rỗng, hoặc là nói, hắn tin tưởng người này chính là minh tinh hoàn mỹ nhất mà cả đời này mình, không phải nói là hoàn mỹ nhất giới giải trí! Không, đều không đúng, phải nói, hắn nhìn thấy tạo vật hoàn mỹ nhất thượng đế! Không không không không không! ! Đó là ma vật hấp dẫn khiến người sa đọa mà ma vương đã sáng tạo nên! !
Răng rắc.
Cây bút bi trong tay Cruise bị hắn bẻ gẫy .
Hắn biết giấc mộng mà đời này mình tìm kiếm đã được thực hiện, tạo vật này của ma quỷ đã khiến hắn mê hoặc thật sâu, làm hắn mê muội, ma vật xinh đẹp kia đã vượt qua nhân chủng cùng văn minh . Vốn dĩ đại đạo đã từng học lớp mỹ thuật tạo hình giải hòa phẩu cùng nguyên lý đồng thời đã duyệt diễn qua vô số người, chỉ một cái liếc mắt hắn liền nhìn ra, tỉ lệ mặt hình ngũ quan cũng như mỗi một khối cơ bắp trên thân thể Mộ Dung Đức Âm, mỗi một bộ phận đều là tỉ lệ siêu hoàn mỹ tuyệt đối không thể xuất hiện trên di truyền của nhân loại.
"Chính là người này! Ma quỷ nghệ thuật!" Cruise đứng lên, giơ hai tay lên kêu to, "Jesus chúa cứu thế! Tha thứ cho con!"
***********
Lần ra mắt đầu tiên của Âm Heo hoàn mỹ hoàn thành.
Cruise vô cùng kích động, tròn trĩnh một ngày đều đắm chìm trong niềm hưng phấn khi phát hiện ra Đức Âm nhưng vào thời điểm này công ty Tây Môn lại chơi kỹ xảo lạt mềm buộc chặt, lấy lý do nhật trình gần đây của Đức Âm rất bận từ chối đề nghị của Cruise muốn Đức Âm tham gia vào kiệt tác điện ảnh tâm huyết cả đời của ông.
Cùng lúc, phóng viên truyền thông dưới sự thao túng của công ty Tây Môn lập tức tuyên bố tin tức —— "Đại đạo Quốc tế cực lực mời Mộ Dung Đức Âm tham gia bộ phim mới", vốn dĩ Mộ Dung Đức Âm gần đây lặng gió lúc này bão táp oanh oanh liệt liệt kéo đến.
Thậm chí, Cruise còn đích thân tiếp nhận phỏng vấn, trang nhất của tạp chí ở nước ngoài cũng đưa tin nghệ sĩ châu Á Mộ Dung Đức Âm đã bị Cruise coi trọng, ở trong trong phạm vi thế giới, phân đoạn của bộ phim 《 Phượng Ly Thiên 》vốn dĩ nằm trong đề cử vòng sơ thẩm giải Oscar vốn dĩ đã bị Công ty Tây Môn ngừng đóng băng vào lúc này lại hé lộ, đủ các loại lăng xê theo nhau mà đến!
Công ty Tây Môn hào phóng tặng cho Âm Heo một khu nhà cấp cao nằm trong tiểu khu dành riêng cho minh tinh ở thành phố S, bốn phía biệt thự đều là khu cao ốc của nghệ sĩ trong nước.
Đối với giá trị tiềm ẩn của Âm Heo, Công ty Tây Môn vô cùng rõ ràng, bọn họ cùng lúc cực lực đem Đức Âm nâng lên, cùng lúc lại lợi dụng đủ các loại điều khoản để hạn chế hắn, khiến hắn không thể có cơ hội chạy sang ăn máng khác, không hổ là thủ đoạn của đại công ty thuộc hàng quốc tế.
Tỷ như tòa biệt thự này tuy là chỗ ở của Âm Heo, có điều quyền sở hữu vẫn thuộc về công ty.
Không chỉ như thế, mọi đồ dùng sinh hoạt của Âm Heo đều là tài vụ trực thuộc của công ty, mọi nguồn thu của hắn đều sẽ do công ty quản lý thay, nếu mức thu vượt qua con số ngàn vạn theo hiệp ước phải chia cho công ty một khoản. Nhưng Âm Heo vốn không thèm để ý với những chuyện này, chỉ cần có bể bơi cùng với bồn cầu xa hoa cộng thêm có thể nuôi mèo ở nơi đã khiến cho hắn vừa lòng .
Công ty Tây Môn hiển nhiên sớm có dự mưu, sau khi kết thúc một ngày làm việc, nhân viên công tác lái xe trực tiếp đưa bọn họ đến chỗ mới, đặt mua những đồ dùng cần thiết, vấn đề an ninh ở đây cực kỳ nghiêm mật, tránh được đội chó săn chụp ảnh, tính riêng tư rất tốt, bởi vậy các minh tinh đều rất yêu thích tiểu khu này.
Chạng vạng, để ăn mừng, bên trong gia đình Âm Heo tổ chức một party nho nhỏ, tiến hành ở chỗ bể bơi, trên thực tế, chính là vừa ăn thịt nướng, một bên xem Vãn Hương giải ma khí.
Địa Ngục Khuyển ở bên khoảng đất trống chỗ bể bơi dùng phấn viết vẽ trận pháp phức tạp, Vãn Hương bị trói ở trong trận, cũng bị hạ thuốc mê. Hiện giờ người vẫn còn đang mê man. Theo như lời Địa Ngục Khuyển đã nói, thời gian cử hành nghi thức bắt buộc phải là nửa đêm, trước đó, mấy người hưởng thụ ăn thịt nướng ngâm nước ấm trong bể bơi, bia, chúc mừng Âm Heo đi trên con đường quốc tế.
Bữa tiệc thịt nướng kéo dài đến tận khuya. Cả bọn ăn no nê bụng căng tròn, một đám mặc quần cộc, vây quanh Địa Ngục Khuyển nhìn xem khu ma. Vì muốn tăng bầu không khí đem lại niềm vui cho tiểu chủ nhân, Địa Ngục Khuyển còn thu thập thêm rất nhiều đạo cụ hình chữ thập linh tinh đặt ở bên cạnh, trông chẳng ra sao.
Sau khi vẩy thánh quang vào trong trận đồ, mọi đèn đuốc chiếu sáng đều bị dập tắt, Địa Ngục Khuyển ở chung quanh trận pháp bày một vòng ngọn nến, bắt đầu đọc chú ngữ kỳ dị, đó là những ngôn ngữ thuộc về Ma giới, tối nghĩa lại cực kỳ quỷ dị, nương theo lời chú hắn đọc, thân thể Vãn Hương dần dần treo cao trên bầu trời, trên người cũng bắt đầu toát ra tầng ma khí màu đen nhè nhẹ.
Có điều, vào thời khắc mấu chốt này, vốn dĩ Vãn Hương không thể tỉnh lại mở mắt, con ngươi của hắn giống hệt như mắt mèo híp thành một đường, cổ họng giật giật, cứng ngắc xoay chuyển về phía Long Sách, lộ ra biểu tình thống khổ đáng thương.
"Thái Hoa... Long Sách... Ngươi thật sự nhẫn tâm đứng ngoài nhìn hắn đối xử với ta như vậy? ! Ngươi cũng biết! Một khi ma khí bị rút ra, tánh mạng của ta cũng sẽ tiêu vẫn! Ngươi thật sự nhẫn tâm nhìn ta biến mất như vậy sao? Ta yêu ngươi như vậy mà! Long Sách!"
Vãn Hương thê lương gào khóc.
Trước khi ma khí bị rút ra, ma tâm tổng sẽ muốn dùng tất cả biện pháp mê hoặc người khác, làm nốt đợt giãy dụa cuối cùng. Địa Ngục Khuyển đương nhiên biết điểm này, nhưng hắn không định nói cho Long Sách biết, chỉ cần không liên quan gì đến vấn đề an toàn của tiểu chủ nhân hắn đều không quan tâm.
"Ta chờ ngươi ngàn năm... Long Sách... cầu xin ngươi... đừng có giết ta..." Vãn Hương một lần lại một lần mở miệng khẩn cầu, biểu hiện đau thương trên khuôn mặt kia khiến không người nào là có thể không sinh lòng tiếc thương. Dù sao ở chỗ sâu trong màn ký ức của Long Sách vẫn còn lưu lại một đoạn phim ngắn ngủi, đoạn tình cảm mông muội ngàn năm trước, giờ phút này dưới sự giựt giây của ma khí dần dần bị câu lên tràn về.
Vãn Hương vươn cánh tay mảnh khảnh hướng về phía Long Sách, rơi lệ nói: "Thái Hoa, ngài còn nhớ rõ bầu rượu kia không? Bầu rượu chỉ vì ngươi mà ủ, ta phủ đầy bụi ngàn năm, cũng chỉ vì chờ ngươi quay về nếm thử —— nghìn năm qua, ngươi thậm chí đều chưa từng nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi có thích bình rượu mà ta nhưỡng cho ngươi hay không, ngươi vẫn luôn miệng đòi ta tự tay nhưỡng rượu cho ngươi mà... hoa quế trong Phi Hương điện trăm năm mới nở, rượu hoa quế một trăm năm mới có thể nhưỡng thành, ta vì ngươi đặc biệt nhưỡng nó, giờ đây là mùa hoa quế... chẳng qua là... người uống rượu... ở chốn nao?
Thái Hoa, cầu xin ngươi... Ít nhất hãy để cho ta nhìn thấy ngươi... uống xong chén rượu kia... dẫu cho ta có hồn phi phách tán cũng... thỏa mãn ..."
"Vãn Hương!" Long Sách vươn tay về phía hắn, dường như muốn liều lĩnh bất chấp mọi thứ mà nắm chặt bàn tay của Vãn Hương, đập bỏ đi bức ngăn ngàn năm! Nổi tưởng niệm ngàn năm!
"Vãn Hương! Ngươi thật xinh đẹp ! Ta sẽ không cô phụ ngươi!" Long Sách không khống chế được đi về phía Địa Ngục Khuyển, mắt thấy nghi thức sắp sửa bị người phá hư ——bên khóe miệng Vãn Hương gợi lên một nụ cười mỉm đắc ý, mở to mắt nhìn chằm chằm Long Sách cầm chai bai bên cạnh Địa Ngục Khuyển uống một chai, sau đó ùng ục ùng ục
Nuốt xuống .
"Cách ~~~~ ngươi có thể an tâm rồi." Long Sách đánh cái nấc.
"Đây không phải là là rượu ta nhưỡng! ! ! ! Khốn kiếp! ! ! !" Ma hóa Vãn Hương hét rầm lên.
Lúc này, ma khí tán dật càng ngày càng nhiều, Vãn Hương hấp dẫn Long Sách thất bại cuối cùng trong làn ma khí thống khổ quay cuồng, rốt cục khàn cả giọng, sức cùng lực kiệt. Đến khi một tia ma khí cuối cùng tan hết mới rơi thật mạnh xuống đất, sắc mặt tái nhợt nhắm chặt hai mắt.
"Hắn còn sống." Đức Âm đi qua thăm dò hơi thở của hắn.
"Đưa hắn trở về đi, Bảo Bảo, trông hắn cũng thật là đáng thương ." Long Sách động lòng trắc ẩn, dù sao người này cũng chính là fan của mình, hắn lại bổ sung thêm một câu, "Đặt hắn ở dưới nhân gian, tìm cho hắn một tiểu công thật tốt. Đừng để hắn ngốc ở thời đại công nghiệp, nam nhân thời đại này đều không đáng tin."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^