Lililicat
XiaoLing
Chương 82 Người trẻ tuổi cứ nhất định muốn sạc điện để làm phong phú bản thân mình hơn
"Ngươi muốn làm gì! Ngươi đồ quái thai!" Nhân ngư thay vì bảo là chửi bậy không bằng nói là sợ hãi đến độ khàn gọi.
"Ta hình như nghe được thứ không nên nghe." Đức Âm móc lỗ tai của mình, "Bé trai gì ấy nhở."
"Lưu Nguyên xử lý hắn!" Nhân ngư túm lấy quần áo của viện trưởng.
Viện trưởng quả nhiên chắn phía trước nhân ngư, đồng thời từ trong túi tiền móc ra một cây súng —— hắn thế mà đem theo món đồ nguy hiểm như vậy bên người, thật không biết có rắp tâm gì.
Họng súng nhắm thẳng vào Đức Âm, viện trưởng uy hiếp: "Mau cút đi ra ngoài! Bằng không tôi liền nổ súng !"
"Giết hắn! Ngay lập tức giết hắn!" Nhân ngư thét to, dưới sự giựt giây không ngừng của hắn, ngón tay của viện trưởng đè lên cò súng.
Tiếng súng vang lên, nhưng Đức Âm không chỉ không ngã xuống, ngược lại trong nháy mắt đã đi tới bên người viện trưởng, túm lấy cánh tay hắn nói: "Cút. Nơi này không có chuyện của ngươi. Ngươi chờ vào ngục giam đi."
Địa ngục khuyển đột nhiên xông tới, xách lấy viện trưởng ra ngoài, lần thứ hai đóng lại cánh cửa.
Trong phòng rốt cục chỉ còn dư lại Đức Âm cùng Hải Tuyết.
"Gần đây chúng ta hình như tương đối có duyên phận." Lần này Đức Âm hoàn toàn chiếm cứ vị trí chủ đạo, đúng lúc ngăn lại động tác nhỏ của Hải Tuyết: "Hôm nay ta cũng không muốn đánh nhau với ngươi, tốt nhất ngươi nên yên tĩnh chút đi, bằng không ta sẽ đem phần thịt dư lại của ngươi đi chế biến cá đó."
Quả nhiên nghe vậy Hải Tuyết trở nên thành thật , khuôn mặt trở nên trắng bệch .
"Cầu xin ngươi... Tha cho ta..." Hải Tuyết giãy dụa từ trên giường đứng lên, hướng phía Đức Âm cầu xin.
"Nếu tối hôm qua ta cũng mở miệng cầu xin ngươi, ngươi sẽ bởi vậy mà buông tha cho ta sao?" Đức Âm tìm cái ghế dựa ngồi xuống, nhấc chân bắt chéo.
"Ta chỉ vì muốn sống sót mà thôi! Đại dương đã bị nhân loại làm cho ô nhiễm, ta ngay cả chỗ kiếm ăn cũng mất rồi! Chỉ đòi lại chút chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên sao! Dù sao số lượng nhân loại cũng nhiều như vậy!"
"Mất chỗ kiếm ăn? Ngươi là cá voi hay là cá heo? Đừng đánh bài bảo vệ môi trường với ta. Vốn dĩ tối hôm qua nên xử ngươi, vì suy xét đến lực ảnh hưởng xã hội của ngươi, cho nên ta mới không giết ngươi. Nhưng chính bản thân ngươi mong ngóng biến thành người đi săn nhân loại, hay là không bằng ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi nhỉ. Thay người hoàn thành nguyện vọng, cũng là nghĩa vụ của ta!"
"Ngươi nói vậy là có ý gì? ! Từ từ! Ta biết thân phận của ngươi ! Không! Đừng mà! Ta không cần cầu nguyện!" Hải Tuyết cố không để ý tới cơn đau đớn, hai tay gắt gao che miệng lại.
"Cắt đầu lưỡi cũng vô dụng, tối hôm qua nội tâm của ngươi rõ ràng rất khát vọng có được cơ thể của ta, dung nhập vào xã hội loài người đi? Từ lúc nhìn thấy ta, ngươi cũng đã đồng ý nguyện vọng đó rồi." Đức Âm hơi hơi nở nụ cười, "Có điều nguyện vọng của ngươi bao hàm hai bộ phận: một, có được toàn bộ cơ thể của ta; hai là, dung nhập vào xã hội loài người. Tinh thần phục vụ của ta so với ông ngoại càng tốt hơn một chút, cho nên mỗi một nguyện vọng đều có thể thỏa mãn ngươi.
Trước hết chúng ta tới hoàn thành cái thứ nhất đi. Có được toàn bộ của ta, ý là muốn tiếp thu hết thảy mọi thứ của ta, vậy trước hết tới tìm hiểu một chút ta rốt cuộc là cái gì nào."
Đức Âm vươn ngón tay, đè ở ánh mắt đã không thể động đậy của Hải Tuyết.
"Ô a a a a a a ! ! ! !" Tiếng kêu thảm thiết mang theo run rẩy của Hải Tuyết, thậm chí ngay cả bọt mép trong miệng cũng đã chảy ra.
"Nhìn thật kỹ mà xem, ta rốt cuộc là cái gì! Ngu ngốc! Ngươi thế nhưng muốn biến thành ta!" Đức Âm cười lạnh, "Dù cho chỉ thừa nhận lực lượng ta một giây đồng hồ, ngươi đều sẽ biến thành một bãi thịt vụn xấu xí! Thứ ngu xuẩn!
Ngươi cho là cái cấp bậc thấp hơn nguyên liệu nấu ăn của ngươi kia là cái thá gì! Ngươi đã dùng tảng thịt mỹ vị của ngươi để trả đại giới, vậy thì ta cũng thỏa mãn chút nguyện vọng của ngươi! Ngươi nói ăn bé trai không phải là sai lầm của ngươi, vậy thì ta sẽ sửa lại thói quen ăn uống này của ngươi.
Không sai, từ nay về sau ngươi không cần ăn anh nhi ! Bởi vì ngươi sẽ không còn là nhân ngư, mà là người! Ngươi vẫn là đại minh tinh Hải Tuyết, có thể hưởng thụ hết thảy mọi thứ của minh tinh, tội danh sát hại bé trai kia cũng sẽ được gã viện trưởng kia gánh vác, không phải ghi lại tội chứng, không có thói quen ăn bé trai, hãy chậm rãi hưởng thụ nhân sinh tuyệt vời đi!"
.
.
.
Phanh.
Cuối cùng Đức Âm cũng từ trong phòng bệnh đặc biệt đi ra. Địa ngục khuyển đứng ở một bên nói: "Thăm bệnh hoàn tất, có thể trở về."
"Chủ nhân, dựa theo sự dặn dò của ngươi, ta đã báo cảnh sát bắt cái gã viện trưởng kia —— tay của ngài làm sao vậy?" Địa ngục khuyển cẩn thận phát hiện trong tay Đức Âm tựa hồ nắm chặt món đồ loé sáng nào đó.
"Cái này là lực lượng của nhân ngư, ta móc ra." Đức Âm mở lòng bàn tay, một cái quang cầu màu xanh lam nằm trong lòng bàn tay của hắn phát ra quầng sáng, "Hải Tuyết là thần nhân ngư, bởi vậy cái lực lượng đặc biệt này có thể thao túng nước, nhưng nếu luôn bị ta nắm giữ không tìm được kí chủ mới thì quang cầu này sẽ bị thành phần trong cơ thể ta tiêu giải mất, càng ngày càng nhỏ cho đến khi biến mất, nhưng mà nếu đặt ở trên người con người, người bình thường sẽ không thừa nhận nổi sức mạnh này mà bị nổ tan xác. Hoa Ảnh, ngươi nói nên làm gì bây giờ đây?"
"Chủ tử, không phải trong bệnh viện này có một anh nhi, bởi vì nhận cơ duyên của ngài mà không phải người tầm thường hay sao? Cứ gởi lại trên người của hắn là xong, ngày sau nếu chủ tử muốn thu về, cũng có thể rút ra từ trên người đời sau của nó." Địa ngục khuyển đề nghị.
"Như vậy cũng không tồi." Đức Âm gật gật đầu.
***********
Đức Âm về tới khách sạn, Long Sách cuối cùng cũng đã khôi phục nguyên khí, Âm Heo cũng khôi phục sinh hoạt của loài heo.
Công ty Tây Môn lại phát ra mệnh lệnh triệu hồi khẩn cấp cho bọn họ, Long Sách cò kè mặc cả, mới kéo được thêm hai ngày, chuẩn bị cùng âm heo ở đảo T chơi thêm hai ngày.
Về phần Hải Tuyết, hai ngày này tin tức bùng nổ —— viện trưởng tại bệnh viện Hải Tuyết đang ở bị tra ra liên quan tới vụ án sát hại bé trai, đã kinh bị bắt, Hải Tuyết bởi vì thương thế quá nặng bị chuyển đến bệnh viện hoàng gia thành phố, tiếp nhận phẫu thuật cắt bỏ hai chân, cuối cùng cũng bảo vệ được tính mạng, thoát ly khỏi thời kỳ nguy hiểm.
Mất đi đuôi cá nhân ngư, cuối cùng biến thành người . Nhưng ma lực cũng không còn.
Tuy rằng không cách nào đoán trước cuộc sống sinh hoạt về sau của hải tuyết sẽ như thế nào, có điều có thể xác định một chuyện là hắn không dám trêu chọc Mộ Dung Đức Âm nữa.
So với kết quả mà lực lượng hắc ám Úc Sơn mang đến thì thủ đoạn trẻ tuổi do Đức Âm ngẫu nhiên xúc động mang lại thật sự chỉ xem như còn nhẹ nhàng chán.
Ảnh công tử sẽ không dễ dàng phô bày răng nanh cùng ma tính của chính mình, nhưng nhóm hứa nguyện qua tay hắn, ngay cả linh hồn cũng chẳng còn một mống mà phải trở về Úc Sơn tiếp nhận tra tấn cực hạn vĩnh viễn.
So với Đức Âm nhẹ nhàng buông tha nhân ngư như vậy mà nói,
Gừng
Càng già càng cay.
.
.
Long Sách thuê chiếc xe hở mui, ban ngày mang theo Âm Heo căng gió, buổi tối đi tham gia tiệc rượu nhóm xã hội thượng lưu, Âm Heo bắt đầu vui chơi. Ỷ vào khoản tiền tiêu vặt có được từ chỗ Long Sách bắt đầu tiêu xài phung phí khắp nơi —— Ban ngày, hắn mua n hộp đặc sản đảo T, ghé qua hội quán thú nuôi xa hoa nhất đảo T cùng nhóm mèo cao cấp ăn liên hoan. Mỗi lần ăn đều là mỹ thực nổi tiếng nhất, cùng Long Sách ở trên bờ biển tung tăn vắt chân chạy như điên nghênh đón ánh hoàng hôn, kết quả lòng bàn chân ngâm nước mài qua mài lại, không thể không bị Long Sách cõng vào trên xe quay về khách sạn.
Trở lại khách sạn sau, Đức Âm nhấc bàn chân lên, để Long Sách bưng nước ngâm chân, Long Sách bĩu môi nói: "Bảo bảo ngươi thật là một bé heo quen được người nuông chiều, mới đi một chút mà ngươi đã muốn ngâm chân?" Miệng thì nói như vậy, nhưng hắn vẫn thành thật cẩn thận đổ nước thuốc cho Âm Heo, dùng băng gạc nhẹ nhàng băng bó.
"Thị Long, đi lấy cái xe lăn lại đây." Long Sách phân phó, "Bảo bảo, buổi tối ngồi xe lăn tham gia tiệc nha."
Đức Âm " (⊙_⊙)".
Phải nói, sản phẩm đặc biệt nhất ở đảo T chính là đủ các loại kiểu dáng tổng tài. Nếu năm nay quy cách long trọng, tự nhiên là những tên đứng đầu thao túng tài chính châu Á. Mỗi một người đều là thanh niên tài giỏi nhất trên đảo.
Long Sách am hiểu sâu nhân mạch, tại buổi giao lưu kiểu này tự nhiên sẽ phô bày quyền cước, mạnh vì gạo, bạo vì tiền nhờ đó mà mượn sức rất nhiều nhóm quyền quý, mà Mộ Dung Đức Âm lấy lý do bị thương ngồi ở trong xe lăn, phụ trách ăn uống.
Địa ngục khuyển cũng không tiếp tục ẩn mình, mà thay tây trang giày da, phụ chống đỡ đám ong bướm có ý đồ đến gần người. Địa điểm tụ hội ở ngay tại cao ốc cao nhất đẳng cấp đế vương ở T đảo, từ cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài, cảnh đêm tương đối tráng lệ.
Ăn uống no đủ Âm Heo đối mặt với cảnh đẹp, thế nhưng cũng học phong thái nhã nhặn của người ta, hai chân bắt chéo, nâng chén rượu ở trong tay lắc a lắc, tinh tế phẩm vị trong rượu.
"Như thế nào, muốn uống với một chén sao? Cháu của ta." Thình lình một câu nói ở đằng sau vang lên, dọa Âm Heo nhảy dựng, trên đời này người có thể tới gần mà hắn không hề phát giác này , trừ phi chính là ——————
Hoàng Vô Ảnh!
Quả nhiên là hắn, chỉ thấy hắn mặc tây trang màu đen ô vuông, nhàn nhã ngồi ở bên cạnh Mộ Dung Đức Âm, cũng giải thích: "Hồng Vân đúng lúc tới trụ sở bên này xử lý thương vụ, thuận tiện qua đây tham gia hoạt động xã giao. Ngày hôm qua ngươi hình như làm ra sự việc vô cùng ồn ào."
"Giáo huấn cái tên nhân ngư kia ấy hả?" Đức Âm hỏi.
"Phải biết phàm là bị ngươi hấp dẫn còn dám đến tìm tra , đều là cùng ác đồ cùng hung cực ác, huống chi lại dám đề xuất nguyện vọng , lý ra ngay cả linh hồn bọn chúng cũng bị tiêu thất, chỉ là ngươi cùng Long Sách cứ mãi quậy, quên chậm một bước." Ảnh công tử bắt đầu giáo dục "đạo khủng bố" .
Âm heo (⊙_⊙) mà nghe, trên thực tế, thu gặt linh hồn cái gì hắn căn bản một mảnh mờ mịt, trước kia hắn sử dụng hết thảy "lực lượng", bất quá là dựa vào bản năng tùy ý làm tới thôi, căn bản không có cái thứ gọi là kết cấu. Nếu không phải thời đại này quá mức mạnh mẽ, dục vọng con người quá mức bề bộn câu dẫn ra bản tính hắc ám của hắn, chỉ sợ hắn đến giờ còn chưa sử dụng lực lượng khủng bố ấy.
"Quên đi, dù sao ngươi cũng còn trẻ, có một số việc từ từ học là được." Ảnh công tử thở dài nói.
Kỳ thật nội tâm Âm Heo cho rằng học những cái đó dùng cái rắm—— chưa kể ông ngoại ông còn không phải phải dựa vào thụ nhà mình nuôi sống à.
"Xét thấy ngươi gần đây tương đối xằng bậy, cho nên thân làm trưởng bối, ta quyết định tăng mạnh bài học giáo dục cho ngươi."Đề tài câu chuyện của Ảnh công tử lại thay đổi, khiến cho Âm Heo xuất hiện chút cảm xúc không tốt.
"Làm gì?"Âm Heo (⊙_⊙) hỏi.
"Trong thế giới đào tạo huấn luyện, tương đương với học bổ túc mỗi tuần trong thế giới nhân loại, mỗi tuần 2 lần, ta đã giúp ngươi báo danh ." Ảnh công tử mỉm cười —— cứ vậy nha, Hoàng Vô Hà giải quyết danh ngạch cuối cùng trong huấn luyện cường phái như vậy đấy.
"Ta không đi!"
"Không đi cũng phải đi, nếu không đi vậy thì Long Sách cũng bị mang tới trong chỗ sâu nhất trong thế giới thời gian!" Ảnh công tử chơi biện pháp áp chế.
"Nào có cưỡng ép đẩy mạnh tiêu thụ như vậy được! Vả lại sao có thể coi nghe cái loại toạ đàm nhàm chán như ăn cơm ăn vậy chứ!" Âm Heo thiếu chút nữa hất bàn.
aaaaaaaaaaaaaaaaa chị cập nhật rồiiiii
Trả lờiXóa