XiaoLing
Chương 87 Không thể chờ đợi được mà xuất phát
Du lịch nước ngoài, ra nước ngoài du lịch!
Âm Heo hoàn toàn hưng phấn. Từ văn phòng Tây Môn đi ra, ngay tức thì hắn cùng bọn Long Sách tiến vào trung tâm mua sắm, chuẩn bị trang bị để đi du lịch.
Trung tâm mua sắm dưới danh nghĩa của tập đoàn tài chính Tây Môn quả thật là một siêu thị lớn lý tưởng, toàn bộ khu mua sắm có hơn mười tầng, mỗi tầng đều có thể khiến người đi dạo đến rũ chân, Âm Heo cảm thấy may mắn là mình ngồi xe lăn tới.
Với kế hoạch do Long Sách lập ra, mọi người mua túi du lịch, đồ ăn vặt, trang bị bếp núc với đồ thám hiểm dã ngoại. Âm Heo vô cùng hào hứng thậm chí sau khi quay trở lại nhà trọ, bọn họ ở ngay tại phòng khách bắc lều, bên trong lều đã được Long Sách bày biện một lượt, bỏ gối ôm với nệm in hình bé heo, trông cực kỳ ấm áp.
Đến buổi tối, Âm Heo liền cầm lap top chui vào cái lều màu hồng phấn chơi đùa, vô cùng thích ý, ngay cả cơm nước cũng đều không màng đến.
Nói tiếp, Thị Long đích thật là một nhân tài, không biết hắn làm gì cả buổi chiều, thế nhưng internet do công ty Tây Môn chặn đã được cởi bỏ, Âm Heo lúc này đã có thể lên mạng đọc tiểu thuyết rồi!
"Thị Long ngươi quá vĩ đại !" Âm Heo biểu dương công lao của Thị Long, khiến cho địa ngục khuyển mặt xám mày tro, làm tổ trong góc phòng ôm đầu gối vẽ vòng tròn. Vì cái gì! Vì cái gì Thị Long hàng kia luôn có thể tạo niềm vui cho tiểu chủ nhân! Địa ngục khuyển âm u ghen tị.
"Đó là đương nhiên, ta chính là nhìn trúng tài năng của Thị Long, mới trăm phương nghìn kế đem hắn thu vào Băng Tiễu Thành." Long Sách bật ngón tay cái tặng Thị Long một like. Lúc còn ở Băng Tiễu Thành, Thị Long chính là thị vệ đứng hàng đầu của hắn!
"Có gì đặc biệt hơn người, nếu là ảnh vệ vạn năng, sao lúc trước còn bị kẻ thù dồn tới đường cùng?" Địa ngục khuyển lạnh lùng nói. Thì ra, Thị Long là vì tránh né kẻ thù mới đầu nhập vào Băng Tiễu Thành.
"Đây là chuyện riêng của ta, không mắc gì tới ngươi. " Thị Long bị nhắc tới chuyện cũ đau thương phủ bụi ở sâu trong nội tâm của mình, một tia tức giận thản nhiên sinh ra, lạnh lùng đáp lại.
"Việc riêng? Đừng quên thân phận của ngươi, ngươi đã là ảnh vệ bán mạng cho chủ nhân, bây giờ ngươi chẳng qua chỉ là một cái công cụ hoạt động mà thôi, ngươi có tư cách gì nói mình có việc riêng!" Địa ngục khuyển bắt đầu giơ răng nanh, đã sớm mài toé lửa, giờ phút này càng kiềm chế không nổi.
"Ngươi sai rồi, chủ nhân đã sớm cho ta tự do, ta là vì báo ân mới ở lại bên người chủ nhân!" Thị Long không sợ hãi chút nào đáp trả, "Ta cũng là người có tôn nghiêm cùng nhân quyền, tốt nhất là ngươi nên chú ý ngôn từ một chút!"
"Ồ! Ngươi nghĩ mình là cái mặt hàng gì, cũng xứng giảng nhân quyền?" Địa ngục khuyển cười lạnh.
"Ta còn tưởng rằng Thị Long cũng như Hoa Ảnh chứ, hoá raThị Long chính là công nhân được huynh trưởng thuê sao?" Âm Heo từ trong lều trại nhô đầu ra xem náo nhiệt khó hiểu cộng thêm có chút thất vọng. Thất vọng chính là, Thị Long không phải là ảnh vệ, cảm thấy không dễ chơi như vậy.
"Chẳng lẽ ta không nên có nhân quyền sao?" Thị Long hiển nhiên đã bị tư duy dân chủ của thời đại công nghiệp tẩy não.
"Ngươi đương nhiên là có nhân quyền, Thị Long. Ta nói ngươi đừng tức giận chi với Hoa Ảnh kia!" Long đi qua khuyên can.
"Thực xin lỗi, chủ nhân, thuộc hạ có thể xin ngài mấy ngày nghỉ, được không?" Thị Long lần này thật sự rất giận, "Xin lỗi ta không có cách nào đi du lịch với các ngươi."
"Ngươi lại dám bày thái độ!" Hoa Ảnh đang muốn phát tác, lại bị một ánh mắt của Âm Heo áp chế xuống dưới.
"Ta thấy Thị Long ngươi gần đây cũng tương đối vất vả, vậy cho ngươi một kỳ nghỉ dài hạn, hãy nghỉ ngơi một chút, đến đây, ta phát tiền trợ cấp cho ngươi." Long Sách gọi Thị Long qua phòng của hắn phát tiền lương.
Sau đó, Thị Long vác khuôn mặt âm trầm mang theo túi hành lý của mình, rời khỏi nhà trọ.
Dứt áo ra đi rất chi là quyết tuyệt.
Lưu lại ba hàng nhìn cửa cổng một hồi, Âm Heo là người phá vỡ cục diện bế tắc: "Huynh trưởng, Thị Long hắn..."
"Hắn hả hê quá rồi." Long Sách giơ lên khóe miệng, "Trả tự do? Hắn cho rằng vào Băng Tiễu Thành, còn có cái thứ gọi là tự do hay sao? Muốn thoát ly khỏi Băng Tiễu Thành chỉ có một biện pháp, đó là một con đường chết! Còn nhân quyền đồ, chỉ là biện pháp chính trị tê liệt dùng để lừa gạt người bình dân Thị Long hàng này thế mà lại tin.
Quả nhiên là đầu óc đơn giản, cũng không trách hắn ở cổ đại bị người tính kế, từ Đại tướng quân biến thành con chó mất nhà, hừ hừ hừ... Còn tỏ thái độ với chủ tử, hắn đợi một trăm năm nữa đi!" 【 huynh trưởng ngươi thật sự quá ác. 】 địa ngục khuyển lần đầu tiên nhận thức lại Long Sách.
Âm Heo (⊙_⊙) một lát, lập tức (⊙v⊙) ghé tới lỗ tai địa ngục khuyển: "Hoa Ảnh, đây chính là cơ hội tốt để ngươi cùng Thị Long tăng tiến tình cảm, nhanh đi vãn hồi lại trái tim của hắn. Hãy khiến cho hắn triệt để một lòng với ngươi, giống như tình tiết sau khi tiểu thụ rời nhà trốn đi, tiểu công ngược tâm, van cầu tình yêu, tiểu thụ từ đó một lòng một dạ!"
Hoa Ảnh run rẩy khóe miệng, bởi vì mệnh lệnh của Đức Âm, không thể không quỳ xuống đất nhận mệnh.
Vì thế hắn cũng đuổi theo. Tuy hắn một vạn lần không nguyện ý để ý tới hàng Thị Long kia.
Ai biết hai khuyển rối rắm cái gì đâu chứ, dù sao bên tai huynh đệ Mộ Dung cũng được thanh tĩnh.
Long Sách đột nhiên nghĩ tới điều gì, hỏi Đức Âm chiếm lấy lều trại không muốn đi ra: "Không phải Ảnh công tử bảo ngươi thứ bảy này tham gia ban huấn luyện gì đó à? Hình như ở thế giới khác, hôm nay chính là thứ bảy, Bảo Bảo nếu không muốn ta giúp ngươi chuẩn bị văn phòng phẩm ha?"
"Không cần, " Âm Heo có chút đắc ý đáp, "Lần trước trong bữa họp mặt gia đình 【 trong phiên ngoại 】, Phượng Vũ nói hắn cảm thấy hứng thú với việc học tập huấn luyện, cho nên ta biết thời biết thế, đem danh ngạch chuyển qua cho hắn rồi. Hắn nói trước kia hắn từng làm phu tử, lần này vừa lúc đến chỗ Vô Hà công tử lấy kinh nghiệm, về sau cũng muốn mở trường học hỗn độn gì gì đó..."
"Ầy, thật là hỗn loạn." Long Sách = =
【 Mạnh mẽ sát nhập】
Lại nói, để chuẩn bị công tác nhập học cho chim béo nhà mình, Thần Thượng Hi xác thực mất rất nhiều tâm tư: nào là huấn luyện chuẩn bị bữa ăn tình yêu cho chim béo ( tự mình xuống bếp làm ), làm động phục theo yêu cầu đặc biệt cho việc nhập học ( thú vui quái ác muốn nhìn chim béo mặc giáo phục ), giúp chim béo chọn lựa túi sách gấm vóc thêu ... các loại v v.
Nhưng mà, chim béo lười biếng ngủ quên, cũng nhớ sai thời gian huấn luyện, cho dù Thượng Hi tự mình bận rộn khí thế ngất trời, vì thế ——
Buổi huấn luyện, trong cuộc họp vắng mất một người.
Đối mặt với người nghe thưa thớt, Vô Hà công tử sắc mặt âm trầm mở danh sách ra điểm danh.
Nhóm hàng dám can đảm làm biếng trốn học, chờ mà xem đi! !
Sau khi buổi huấn luyện chấm dứt, chim béo biến ra nguyên hình đèo một đống trang bị đi tới lớp học, nhưng mà không có một người.
(⊙_⊙)
Nhất định phải tìm người thế thân đáng tin cậy.
——————————————————————————————————
Lịch trình du lịch được Tây Môn Tân Thành sắp xếp có vài phần ý tứ hàm xúc không thể chờ đợi được, bọn Âm Heo vừa ăn xong cơm chiều, Tây Môn liền đến gõ cửa, giống như vội vã đi đầu thai vậy.
"Không phải anh nói ngày mai mới bay sao?" Âm Heo cuối cùng cũng mặc áo ngủ bình thường xuất hiện ở cạnh cửa.
Tây Môn Tân Thành bĩu môi: "Thời gian có thay đổi. Tóm lại tranh thủ thu dọn đồ đạc, hiện tại theo ta lên máy bay." Hắn vừa nói vừa chen vào trong phòng, lúc này Long Sách cũng đã đến huyền quan, tự giới thiệu: "Tây Môn tổng tài, chào buổi tối, tôi là anh trai của Đức Âm, Mộ Dung Long Sách."
Hai người Tây Môn cùng Long Sách theo lễ tiết nắm tay chào hỏi, khi ánh mắt đầu tiênTây Môn nhìn thấy Long Sách, đã cảm thấy cái người này có một số điểm giống mình, mang lại cho người ta một loại cảm giác khôn khéo cường hãn.
Điều làm cho Tây Môn để ý nhất chính là, Long Sách mặc áo ngủ có cùng kiểu dáng với Đức Âm? ! Điều này làm cho Tây Môn theo bản năng cảm thấy có chút khác thường.
Long Sách nhìn thấu nghi ngờ của hắn, giải thích: "Cái này là đồ gia đình tôi cho Đức Âm, ha hả, khiến ngài chê cười."
Đây thật sự là đồ gia đình à? Vì cái gì nhìn vào lại có vài phần giống đồ tình nhân? Tây Môn áp chế nghi hoặc trong lòng, đi theo anh em nhà Mộ Dung vào phòng khách, vì thế hắn nhìn thấy được cái lều trại heo kia.
"Cái kia là... cắm trại dã ngoại trong nhà à?" Tây Môn sắc mặt cổ quái hỏi.
"Là đứa nhỏ Đức Âm kia nhàm chán làm ra." Long Sách trả lời.
Thì ra, Mộ Dung Đức Âm thậm chí có một mặt... đáng yêu (? ) như thế... Kỳ quái, tại sao trong lúc vô ý mình lại dùng cái từ đáng yêu này chứ?
Tây Môn thầm nghĩ. Hắn tính che dấu móc ra một điếu thuốc, vừa nói "Ầyy, tôi muốn thông báo với mọi người sắp xếp đồ đạc lẹ lẹ, tám giờ rưỡi tối nay lên máy bay."
Đức Âm vội vàng gọi điện thoại cho địa ngục khuyển, bảo hắn nhanh nhanh trở về —— mười phút sau, địa ngục khuyển mang theo Thị Long quay trở về. Tây Môn kinh ngạc nhìn địa ngục khuyển khiêng Thị Long bán hôn mê, nhịn không được hỏi: "Wầy! Người kia xảy ra chuyện gì? !"
"Tửu lượng của hắn không tốt mà thôi. Yên tâm, năm phút sau hắn sẽ tỉnh." Địa ngục khuyển mặt không đổi sắc bỏ lại một câu, sau đó vào phòng bên cạnh.
Tây Môn cảm thấy bản thân mình cần phải tìm hiểu thêm chút ít cuộc sống sinh hoạt cá nhân của Mộ Dung Đức Âm —— người nhà của hắn thoạt nhìn qua đều quá mức quỷ dị !
Năm phút sau, Thị Long quả nhiên mặt mũi bầm dập mà thanh tỉnh, hiển rất rõ ràng là hai người bọn hắn đã làm một trận, có điều hắn trầm mặc không nói, cũng không biết hai người rốt cuộc tại sao lại nháo thành bộ dạng thế này.
Lúc Long Sách ngay trước mặt Tây Môn thu dọn cái lều heo kia, Tây Môn không kiên nhẫn nói: "Thứ này đến Âu Châu khắp nơi đều có, lấy chút quần áo liền đi, nhanh lên!"
Vì thế, thành quả của cả bọn Âm Heo hăng máu hoạt động cả một buổi chiều xem như uổng phí.
Thị Long sắc mặt âm trầm ngồi ở trên ghế sa lông nhìn mọi người bận rộn, đột nhiên hắn yên lặng mà nói: "Thực xin lỗi, chủ nhân, ta không muốn đi ..."
"Nhanh đi thu dọn đồ đạc, không cho nói từ không, Thị Long." Lần này lên tiếng lại chính là Âm Heo chưa bao giờ hỏi đếnbất cứ chuyện gì của Thị Long.
Thị Long chỉ cảm thấy giật thót cả người.
Sau đó hắn đứng lên, bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Một câu của Âm Heo, thế nhưng so với thủ đoạn tàn khốc của địa ngục khuyển có tác dụng hơn rất nhiều.
Thị Long ngươi sợ hãi Âm Heo từ trong tim đi?
Rốt cục, mười phút sau đã thu thập thỏa đáng, Tây Môn nhìn Âm Heo trên người mặc đồ vận động khóe miệng khẽ co rút —— hắn thật sự nghĩ đi Âu Châu chơi nhất định là phải đi cắm trại dã ngoại à? Cái đồ nhà quê này!
Hơn nữa, Mộ Dung Long Sách cùng địa ngục khuyển, Thị Long cũng đều mặc y chang một vận động như thế.
Tây Môn = = thầm nghĩ: thật là khờ!
Vì thế đoàn người mặc quần áo thể thao đi theo đằng sau Tây Môn mặc tây trang ra khỏi nhà trọ, Tây Môn đột nhiên hỏi: "Mộ Dung Đức Âm, sao ngươi không ngồi xe lăn?"
"Ta ngồi xe lăn chỉ bởi vì trên chân nổi bọt nước thôi, hiện tại bọt nước đỡ rồi ." Câu trả lời của Âm heo khiến cho con người ta tuyệt vọng.
"Bọt nước..." Tây Môn Tân Thành lần thứ hai = =
"Cái kia, Tây Môn tổng tài, lần này rốt cuộc chúng ta tính đi tới chỗ nào của Châu Âu vậy?" Long Sách lắm miệng hỏi một câu.
" Mirage Lake, một trấn nhỏ thanh tịnh ở Châu Âu." Tây Môn đáp.
"Cái gì?" Trình độ tiếng Anh của Âm Heo rất kém cỏi.
"Trấn nhỏ Mễ Thụy Cách Lai Khắc." Long Sách dịch âm một lần.
"Thì ra là thế." Âm heo làm bộ như giật mình, kỳ thật cái tên kia với hắn mà nói chính là một đoạn phát âm tiếng Anh mà thôi.
Nếu phiên dịch thành Hán ngữ mà nói, phải là trấn Hải Hồ, cũng chính là trấn Thần Hồ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^