Lililicat
XiaoLing
Phiên ngoại 2 Buổi gặp gỡ của gia tộc nhà họ Hoàng
Hoàng gia tộc, đã từng là hào môn thế gia tại hoàng triều Hiên Viên sau khi bị diệt vong thì được vực dậy trở lại. Tại thời kì cuối cùng khi mà các thế gia gần như xuống dốc, trong gia tộc có một đôi song sinh được sinh ra, mang đến biến số cực lớn cho thế giới này.
Trong đó, người anh Hoàng Vô Hà nhập thế, còn em trai Hoàng Vô Ảnh thì trở thành đại diện của Ma Sơn. 【 Giới thiệu đây là bộ 《 Ảnh công tử 》】 sau đó qua năm tháng dài rộng, Ảnh công tử dùng ma lực của Ma Sơn sáng tạo ra ra đệ nhất ma nhân thế giới hỗn độn chính là Mộ Dung Đức Âm tuyệt sắc.
Dưới sự đưa đẩy của duyên phận, Mộ Dung Đức Âm thành trở thành em trai của thiếu đương gia - Mộ Dung thế gia Mộ Dung Long Sách, là thế gia ngang ngược đứng số 1 thiên hạ.
Hai người lấy thân phận là anh em, trên thực tế thì lại là người yêu. 【 Bộ 《 ác huynh bên người 》】 Ảnh công tử sáng tạo ra tới Mộ Dung Đức Âm, từ thế giới hỗn độn 【 Ra mắt luôn bộ《 thời không xuyên qua biến chứng 》】 đồng thời kết hợp với Úc Sơn, cũng tại thời điểm sáng tạo ấy, một phần lực lượng chảy vào trong phôi thai Phượng Hoàng - Chu Minh.
Cho nên Đức Âm với Chu Minh có cùng một gương mặt, thậm chí ngay cả hóa hình cũng là phượng hoàng hắc ám khổng lồ. 【 Lại PR 《 ác huynh bên người 》với 《 Phượng Vũ Chu Minh 》】
Đức Âm với huynh trưởng bởi vì chuyện ngoài ý muốn xuyên qua đến thời đại công nghiệp, nhưng mà thời đại này gần như sắp sửa sụp đổ, trong thế giới phồn hoa thịnh thế này âm thầm ẩn tàng tai hoạ ngầm tận thế.
Vì thương hại con người, Đức Âm hạ ấn ký trên người bé trai nhân loại để lại ước số di truyền của chính mình, xem như món quà nhỏ tặng cho nhân loại trước lúc tận thế.
【《 siêu sao Đức Âm 》】 là thời điểm hai trăm năm sau, mầm mống bệnh độc thần bí là kết cục của thời kỳ văn minh nhân loại. Thế giới tiến vào thời đại thống trị của thần giả, đời sau của gia tộc họ Mạt hai trăm năm trước tiếp nhận ước số di truyền của Đức Âm —— sau khi Mạt Diễm Ly bị nhiễm bệnh độc, thức tỉnh năng lực trở thành thần tuyển giả, dùng tên giả là Dranon Kesu, đồng thời còn có đời sau di truyền ước số của Hoa Ảnh là —— Cận Lạc Văn trình diễn một màn ân oán dây dưa cả ngàn năm.
Hai người Dranon cùng Cận Lạc Văn chính là hai người đứng đầu sỡ hữu năng lực đứng đầu Vô Hà thần tuyển giả. 【 Mời đọc 《 thần tuyển kỷ niên 》】
Bởi vậy, một ngày nào đó đột nhiên Ảnh công tử đếm ngón tay tính toán một hồi, tự nhiên phát hiện gia tộc của mình có thêm thành viên, vì thế tìm cách gặp mặt gia tộc một lần.
【 Ghi chú, thần hỗn độn có thể xuyên qua thời gian cùng không gian 】 địa điểm họp mặt lại chính là tại đảo T, tại phòng yến hội trụ sở nhà họ Diệp - Diệp Hoằng Vân.
————————————————————————————————
Mộ Dung huynh đệ đều chuẩn bị quay về đại lục, lại bất ngờ nhận được lời mời họp mặt gia tộc của Ảnh công tử. Nếu là người nhà mẹ đẻ của Đức Âm đã mời, vẫn nên lấy lòng mới tốt, Long Sách nghĩ nghĩ, vì thế đồng ý lới mời, dẫn theo Đức Âm đi dự tiệc.
"Trong nhà ông ngoại có bao nhiêu người? Không phải hắn chỉ có một anh trai hay sao?" Đức Âm ở trên xe vẫn còn buồn bực, Ảnh công tử với anh trai hắn dường như cũng không thường xuyên liên lạc, tình cảm giữa hai người họ cũng rất lạnh nhạt.
"Mặc kệ đi, dù sao chúng ta còn chưa ăn cơm chiều." Long Sách không có hứng thú với kiểu tiệc tùng thương nghiệp như này, chỉ ôm tâm lý tới xem náo nhiệt.
Địa ngục khuyển không biết từ lúc nào thì đã ngồi ở ghế phía sau ôm cánh tay, ngay cả Long Sách cũng không phát giác —— hàng này thế nhưng bỏ Thị Long đang ngủ, cũng qua đây giúp vui, muốn thăm thú cái gọi là tụ hội về đêm.
Sự thật thì hắn —— là muốn nhìn thử người nhà tiểu chủ nhân có bộ dạng thế nào mà thôi.
Thời gian tổ chức tiệc ban là mười hai giờ rưỡi đêm. Âm Heo ngáp mấy cái liền, ngày thường vào thời điểm này hắn đã sớm đi ngủ.
"Bảo bảo, ngươi mệt như thế, trên xe chúng ta có chuẩn bị xe lăn, một lát có thể đẩy ngươi lên lầu." Long Sách nói.
"Sao lại mang theo xe lăn?" Âm heo (⊙_⊙)?
"Không phải lần trước, đôi chân của ngươi bị mài dưới biển à?" Long Sách đáp.
Âm heo = =
Rốt cục, bọn họ cũng tới toà cao ốc nhà họ Diệp, vào thang máy lên tầng cao nhất chính là phòng tổ chức bữa tiệc.
"Huynh trưởng nơi này cũng thực xa hoa, có loại cảm giác hội nghị lớn à nha!" Âm Heo vừa ra thang máy đã bắt đầu cảm khái.
"Đừng bày cái bộ dáng như chưa ra đời." Long Sách dẫn Đức Âm vào cửa, bên trong xanh vàng rực rỡ, đỉnh trần cao ước chừng hơn mười thước, khoa trương nhất chính là toàn bộ hội trường to to như vậy thế nhưng trang trí toàn bộ bằng hoa tường vi, giống hệt như hiện trường buổi lễ kết hôn.
"Thiệt nhiều hoa. Đều là hoa tươi." Đức Âm (⊙_⊙)
Một nam tử tóc vàng còn đang bày trí hoa tường vi trắng hồng trên mỗi cái bàn tiệc, hắn mặc bộ quân trang chế phục màu trắng, thắt lưng đeo bội tuệ dài, trước ngực còn ghim một đóa sắc vi.
Đức Âm chỉ nhìn thấy phía sau lưng hắn, nhưng tổng luôn có cảm thấy một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.
"Là nhân viên hả? Huynh trưởng xem ra chúng ta đến hơi sớm." Đức Âm nói với Long Sách.
"Hơi sớm một chút." Long Sách nhìn nhìn đồng hồ đeo tay của mình, hiển nhiên hai mươi phút nữa mới đến 12 :30.
Lúc này nam tử tóc vàng xoay đầu lại, cổ quái mà nhìn bọn họ, thời điểm ánh mắt hắn đụng phải bọn Đức Âm, hai bên đều phát ra tiếng kinh hô.
"Diễm Ly? !"
"Địa ngục khuyển! ?"
"... Không đúng, Diễm Ly không có loại cảm giác âm u đáng sợ như này ... Hơn nữa ăn mặc cũng quá mộc mạc ..." Nam tử lập tức phủ định phán đoán vừa rồi. Hắn giống như liếc mắt một cái liền nhìn thấu bản chất của Đức Âm.
"Địa ngục khuyển cũng sẽ không nhuộm tóc vàng." Đức Âm = =
"Ngươi là con cháu ... của Diễm Ly?" Nam tử tóc vàng đi tới chào hỏi địa ngục khuyển, tính cách của hắn trông ôn hoà hơn địa ngục khuyển nhiều, thậm chí phải nói là vô cùng dịu dàng.
"Diễm Ly là ai?" Đức Âm cùng Long Sách hai mặt nhìn nhau.
"Xem ra mọi người cũng mù mờ như tôi, vậy trước tiên tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Lạc Văn." Nam tử tóc vàng vươn tay phân biệt lần lượt bắt tay cùng Long Sách Đức Âm, "Căn cứ vào chủ tiệc bữa nay, Diễm Ly là họ hàng xa của hắn, nhìn dung mạo của anh, tôi nghĩ đại khái điểm này có thể chứng thực."
"Là do Ảnh công tử kia làm ra đi?" Long Sách suy đoán, dù sao với năng lực của thần hỗn độn, làm chút chuyện kiểu này cũng không ngạc nhiên gì mấy —— trên thực tế, kỳ thật đây chính là một đoạn nghiệt duyên do chính tay Đức Âm làm ra.
"Bởi vì Diễm Ly nhà tôi vô cùng thích sắc vi, cho nên tôi ghé qua trước để bố trí hội trường." Lạc Văn đối với thành quả của mình cảm thấy hết sức hài lòng.
"Ồ, 'Diễm Ly' , là tiểu thụ nhà ngươi à?" Long Sách thình lình hỏi một câu.
"À, hắn là người yêu của tôi..." Lạc Văn xấu hổ cười cười, "Xin lỗi, người yêu của tôi tới rồi, tôi muốn đi đón hắn."
"Thật giống ta a, khốn kiếp." Địa ngục khuyển từ một nơi bí mật gần đó oán thầm Lạc Văn.
Nhưng chỉ một lát sau, Lạc Văn liền quay trở lại với vẻ mặt bất đắc dĩ, nói với Đức Âm: "Mộ Dung tiên sinh, người chủ sự nói gọi ngươi đến phòng bên cạnh chuẩn bị một chuyến. Hình như là gọi ngươi sang để chuẩn bị biểu diễn tiết mục."
"A?" Đức Âm mù mịt tạm biệt Long Sách, bừng bừng hứng thú dựa theo phương hướng Lạc Văn chỉ đi qua.
Sau đó, Thượng Hi, Diệp Hoằng Vân, Lãnh Tịnh, Tiêu Kỳ, Lãnh Thanh, Tuyết Nhan, mỹ nhân Bạch Điêu một người lại tiếp một người bước ra trình diện, mọi người sôi nổi tìm chỗ ngồi.
Rất nhiều người Long Sách đều không biết, nhưng cũng không gây trở ngại đối với thiên tài xã giao như hắn phát huy. Sau đó, Long Sách nhanh chóng cùng bọn họ tán gẫu đến khí thế ngất trời, Long Sách nhạy bén phát hiện, tất cả mọi người đang ngồi đều là đồng tính luyến ái! Hầu hết đều là thụ!
"Con trai yêu, nơi này bố trí giống như hiện trường kết hôn!" Lãnh Thanh hưng phấn phát biểu, "Chúng ta làm mì trường thọ tặng tân lang đi!"
"Nói không chừng lại là nghi thức đính hôn của thần hỗn độn." Lãnh Tịnh đáp.
"Lại nói, tên nhóc kia không phải đang mặc chế phục của tân lang à? Người bình thường tham dự tiệc sẽ không ăn mặc khoa trương như vậy đi?" Tuyết Nhan xen mồm vào.
Tân lang mà bọn họ nói, liền chỉ chính là Lạc Văn, nhất thời Lạc Văn cảm thấy áp lực vô cùng, hắn vội vàng đứng lên giải thích: "Không phải, kỳ thật bộ quần áo này của tôi là dựa theo phong cách của người yêu tôi... Đây đã từng là phong cách lưu hành thời kỳ thần tuyển ..." Hắn còn chưa nói dứt cây đã bị thần hoàng Thượng Hi thô bạo đánh gãy ————
"Này, ta nói các ngươi không thể nói chút đề tài của đàn ông à? Cái gì quần áo với không quần áo! Lãnh Tịnh, Tiêu Kỳ, một lát không được phép rót rượu cho phì điểu nhà ta nghe chưa, tối hôm qua hắn chính là bị ta gây sức ép không nhẹ đâu, hừ hừ, không có biện pháp, thời điểm này, là đàn ông đều không nhịn được sẽ thô bạo một chút."
Nói xong lộ ra tươi cười tà mị kiểu tra công.
Mà nụ cười tươi kia, chua xót cỡ nào cơ chứ...
Long Sách ngơ ngác nhìn nhìn Thượng Hi, quen thuộc như thế, chua xót như thế, khổ bức như thế ... nụ cười gắng gượng, hư công thực thụ ... Cười khổ...
"Ta có thể hiểu được cảm thụ của ngươi, thật sự!" Long Sách nhẹ giọng nói.
Thượng Hi cùng hắn trao đổi ánh nhìn, trong khoảnh khắc hai người tự ngầm hiểu.
Là
Đồng loại a...
Thật bi ai.
Ngay lập tức hai người có rất nhiều đề tài chung, sau đó bắt đầu khoác lác.
Lạc Văn ngơ ngác nhìn bọn họ khoác lác, hắn nhịn không được suy tưởng, đối ngoại nói với mọi người những lời như thế: Diễm Ly bị chính mình gây sức ép một đêm không thể rời giường, thật ra thì bản thân mình đại khái vĩnh viễn cũng đều không thể nói ra miệng đi.
Rốt cục, trong lúc mọi người chờ mong, Ảnh công tử cùng Vô Hà công tử hai người thân làm người chủ trì cùng xuất hiện trên đài, giây phút ấy Diệp Hoằng Vân trợn tròn mắt.
Hai cái bóng? ! !
Ảnh công tử cùng Vô Hà công tử là song sinh hả.
"Hoan nghênh các vị tham gia buổi tụ hội của gia tộc bọn ta, hiện tại bữa tiệc chính thức bắt đầu! Để làm nóng bầu không khí, gia tộc bọn ta chuẩn bị một tiết mục ngẫu hứng!
Đó là đoán tiểu công nhà mình! Mời mọi người hăng hái tham gia!" Vô Hà công tử bất ngờ tỏ ra biểu tình kích động sinh động, khiến cho bóng dáng đứng ở trên đài mặt than một câu cũng đều không thốt nên lời —— Ồ, hàng này gần đây huấn luyện bị nghiện luôn đúng không?
"Cấm oán thầm huynh trưởng nhà mình! Vô Ảnh!" Vô Hà công tử trừng mắt liếc Ảnh công tử một cái.
Đủ thấy năng lực tâm linh không phải là thứ gì tốt đẹp cho cam.
Theo lời giới thiệu chương trình của chủ trì, ba người đẹp mặc quân trang hoa lệ màu trắng từ sau màn đi tới, cùng một kiểu quần áo! Cơ hồ khuôn mặt y xì nhau, khiến tròng mắt mọi người ở đây đều trợn trừng cả ra!
Tóc đen quăn cuộn sóng!
Quân trang viền vàng hoa sắc vi !
Bao tay bằng ren!
Giày cao gót!
Đôi cánh đồ sộ! Mỹ mạo vô địch vũ trụ!
Khóe mắt điểm bảo thạch mỹ nhân chí!
Style nữ vương ! !
"A a a a!" Đám thụ kêu to —— chói mù mắt cún ! !
"Chim béo nhà ta? !"
"Heo bảo nhà ta? !"
"Diễm Ly nhà tôi... ... phương án trang phục này là của nhà ta..."
"Đoán trúng công nhà mình có thưởng đó nha." Ảnh công tử một câu liền đâm làm cả đám bỏ quên nguồn cơn, khiến cho bầu không khí nhất thời đông lạnh.
"Tưởng có trò gì mới, ai dè cũ mềm. Đứng giữa là Bảo Bảo nhà ta gia bảo bảo." Long Sách dùng biểu tình lạnh lùng, vạch trần đầu tiên.
Mỹ nhân mang số báo danh 02 có chút kinh ngạc, tao nhã mà cao ngạo trả lời: "Các hạ, ngươi là đang nói ta sao?"
"Ngu ngốc! Số 1 là chim béo nhà ta !" Thượng Hi ngay lập tức đứng lên chỉ vào người trên đài.
Mỹ nhân số 1 (⊙_⊙)
Mỹ nhân số 3 tức giận phùng mang trợn mắt.
"Vẫn là Diễm Ly nhà của ta thích hợp bộ trang phục này nhất ..." Lạc Văn chìm vào biển hoa si. Rất rõ ràng, ai là Diễm Ly —— Diễm Ly đi giày cao gót luôn so người khác cao hơn hai ly! Hừ hừ hừ!
"Long Sách ngươi cái đồ ngu xuẩn! Vậy mà có thể nhận sai người! Làm hại ta sai theo ngươi !" Thượng Hi chỉ trích đồng bọn.
"Đó là do lỗi của ta chắc! Trang phục kỳ quái như vậy là để cho người mặc sao! Cho dù là người khác cũng sẽ làm người ta hoa cả mắt !"
"Các ngươi là đang nghi ngờ thường thức trang phục của Diễm Ly nhà của ta á!"
"Đó là cái gì trang phục! !"
"&*%¥! !"
... ...
Ngay tại lúc dưới đài nát bét thì:
Ba mỹ nhân ở trên đài bắt đầu giao lưu.
"Bạn nhỏ số 1 số 2 xin chào, ta là Phượng Vũ, các ngươi cũng có thể gọi ta là gia gia a! (^ω^) "
"Số 2, ta biết ngươi là ai, ngươi có thể gọi ta...hầy... Cũng có thể gọi gia gia..." (⊙_⊙) Tự nhiên có cảm giác cả người tang thương ? !
"Lí do thoái thác của mấy vị thật sự là kỳ quái, có lẽ thực sự chúng ta có chút quan hệ huyết thống, nhưng trong trường hợp này dùng lý do này để tranh luận mà nói không khỏi quá mức hao tâm tổn sức.
Các vị chớ có quên, tổ chức yến hội chính là vì mục đích khiến cho mọi người sung sướng mà hưởng dụng mỹ thực mới tồn tại hoạt động cao nhã như vậy, cho nên không cần lãng phí thời gian.
Chúng ta hãy nắm chắc thời gian gặp gỡ lần này đi." Số 2 hoàn mỹ mà mỉm cười, khí độ ung dung cao quý, không hổ là người có phong phạm của bậc tướng quân
Ăn hàng.
Lại nói, Vô Hà công tử bổ sung: "Các vị tận tình hưởng dụng mỹ thực đồng thời, xin chớ quên đến báo danh trong thế giới huấn luyện !Toàn bộ hành trình yến hội lần này đều được từ thế giới huấn luyện cơ cấu tài trợ!"
"Lẩu mì sợi! !" Lãnh Thanh kêu to đè áp hết thảy.
"Lẩu! Lợn sữa nướng!" Mỗ Heo phụ họa theo.
"Ta không có ý kiến." Mỗ mập nào đó nhàn nhã cầm tách trà khai vị rời đi.
Mà tướng quân đại nhân thì dưới sự hầu hạ của Lạc Văn, gắp đồ từ trong nồi lẩu siêu to vào cái đĩa trang trí hoa văn cây tường vi, ăn từng miếng một.
【 đây là phiên ngoại hoàn toàn không chút liên quan, xin đừng nhét vào hệ thống chính văn 】
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chào bạn, nếu có bất cứ thắc mắc nào hãy để lại ý kiến của bạn lại.
Mỗi một nhận xét của bạn sẽ ngày giúp cho bài post của mình một hoàn thiện, bạn muốn đọc một bài post ngày một hoàn chỉnh hơn chứ. Giúp mình nếu có điều kiện nhé ^^